Chiêu Quân mộ 昭君墓 • Mộ Chiêu Quân Tần Thành lĩnh bạn thảo mông nhung, Kiến chỉ Minh Phi táng lũng trung. Thuế trướng túng nhiên liên bạc mệnh, Hương liêm hà tự lão thâm cung. Liễu my linh lạc hàm thu lộ, Cầm vận thê thanh yết sóc phong. Thiên cổ mạn cừu Diên Thọ hoạ, Phi thường nhan mạo bút nan công. Phan Huy Ích Dịch nghĩa Ven núi thành Tần cỏ um tùm, Người ta chỉ mộ Minh Phi táng trong thung lũng. Dù trướng nhung có thương người bạc mệnh, Sao bằng hộp phấn cứ chết già trong cung. Mày liễu ủ rũ ngậm móc mùa thu, Tiếng chim thánh thót như khúc đàn thê lương nghẹn ngào gió bắc. Muôn đời cứ chê oán bức hoạ của Diên Thọ, Song dung nhan phi thường thì bút cũng khó vẽ nổi. Chiêu Quân là cung nhân của Hán Nguyên Đế, tên là Vương Tường, sau bị vua đem gả cho vua Hung Nô để kết hoà hiếu. Nàng chết ở Hung Nô, để lại một bi kịch thảm xót. nguồn : thivien.net
HẬN NAM QUAN Hoàng Cầm Một đêm giăng mờ lạnh lẽo. Tiếng tiêu nào trên ngàn xa văng vẳng trong sương. Trên một khu rừng gần Ải Nam Quan, chi chít cây cối, có một bóng đen vạch cây, rẽ lá tìm đường. Gần chỗ ấy, Nguyễn Phi Khanh bị giam trong một cái cũi lớn. Lúc đó đã nửa đêm. Bốn bề tịch mịch. Duy có tiếng tiêu vẫn réo rắt, não nùng. Thỉnh thoảng có tiếng mõ cầm canh xa xa. Hồi lâu, Phi Khanh hơi cử động và ngồi dậy. Phi Khanh: Đây biên giới hai nước thù đẫm máu Đây Nam Quan con mắt khép tình thâm Lối qua lại của một loài cuồng khấu Là Nam Quan chua xót bóng nghìn năm. Đây Nam Quan chốn biên thùy lạnh lẽo Hồn thuở xưa lay động bóng chinh kỳ Ai đi sứ nơi quê người lẽo đẽo Cỏ hoa rừng dâng lệ khóc phân ly. Đây Nam Quan những u hồn thấp thoáng Đứng đầu non trông rỏi bóng quê hương Đây Nam Quan anh hùng xưa lãng vãng Trỏ sang Tàu vẽ máu trên đường gươm. Đây Nam Quan, nơi tướng quân họ Lý Đuổi quân thù để cứu lấy giang san Lại phóng xá cho giống người tiểu kỷ Rút binh về, múa tít lưỡi gươm l